Không rõ là bản thân tôi đã lú lẫn, tốt quá stress khi phải chờ đợi Sherlock nữa nhưng mà tôi luôn luôn đinh ninh là season 4 sẽ bắt đầu vào mon 1/2016. Rồi mấy hôm vừa qua khi bộ phim truyện này xuất hiện, tôi lại đang tiếp tục đi chơi Paris phải cũng không tồn tại thời gian xem, thậm chí còn phải tinh giảm ngó Facebook xuất xắc Word
Press do sợ bị spoiled vụ Moriarty trở lại. Đến khi trở về nhà, thảnh thơi, mở bộ phim truyền hình lên xem thì mới biết trên đây chỉ là 1 tập phim dạng cơm thêm để chờ đợi trước khi season 4 thiết yếu thức quay trở về vào đầu năm 2017. Và tâm trạng hối tiếc đó không ít cũng khiến cho trải nghiệm của tớ với bộ phim truyện này hơi tệ.

Bạn đang xem: Sherlock holmes cô dâu gớm ghiếc

Nói qua một chút về cả những season cũ. Với một bạn theo dõi series này từ season 1 như tôi (tức là đang phải chờ hóng season 2, chờ đợi season 3 và đến hiện giờ là season 4 cho dài cổ), tôi không thật tôn sùng nó, thậm chí là còn khó tính về việc Sherlock bị overhyped và trở đề xuất quá mainstream như hiện tại tại. Tôi vẫn nhớ từ season 1 đến season 2, tôi coi từng tập chậm rãi, từ bỏ tốn, chờ đợi và nhận thấy nó luôn bị gãy ở chính khúc giữa, tức là episode 2 (mỗi season chỉ bao gồm 3 tập mà). Cả hai episode 1.2 ‘The Blind Banker’ cùng 2.2 ‘The Hounds of Baskerville’ hầu như vô cùng tầm thường khi để cạnh phần sót lại (thậm chí vấn đề đó vẫn đúng với episode 3.2 ‘The Sign of Three’ nhưng tôi không đề cập cho season 3 vội). Loại sự gãy này tác động không nhỏ đến tư tưởng của fan xem, khi chúng ta xem dứt episode 1, háo hức mong chờ episode 2 thì bế tắc nặng nề, thậm chí là còn nghĩ mang lại chuyện drop luôn thì episode 3 lại đủ siêu hạng để bắt bạn mong chờ vài năm.

Và giờ mang đến season 3. Cùng với tôi, season 3 là cả một sự bế tắc khủng khiếp, đặc biệt là 2 episode đầu. Cảm xúc sự mainstream quá đẩy đà đã bóp nghẹt những bộ não siêu sáng tạo chịu nhiệm vụ kịch bản, thay đổi lại là hầu hết vụ án hời hợt, phần giải đáp chết choc của Sherlock Holmes không thỏa đáng, và thứ quan trọng khiến tôi bực mình: đầy rẫy những màn fan-service đáng quên về ‘cái-gọi-là-bromance’ thân Holmes với Watson. Thực sự, trang bị duy duy nhất đọng lại và thúc đẩy tôi tiếp tục chờ đợi season 4 chỉ tất cả đoạn cuối cùng, khi kẻ thù truyền kiếp Moriarty cũng đội mồ sống lại (how?) và dường như sẽ liên tục giữ vai trò trung tâm trong season 4.

Dông nhiều năm vậy giúp thấy rằng tôi đặt tương đối nhiều kì vọng vào season 4 của Sherlock sau đó 1 season 3 xứng đáng quên. Và khoảng tầm 2/3 thời lượng đầu, tập phim tiên tiến nhất ‘The Abominable Bride’ này đã có tác dụng rất ổn vai trò của nhỏ số 4.0: liên kết những phần phim trước (chắc sợ người xem quên bà nó hết), lộ diện một tình huống để vấn đáp câu hỏi bằng cách nào kẻ-mà-ai-cũng-muốn-hồi-sinh-lại-hồi-sinh. Tôi quan trọng hài lòng với việc đội ngũ biên kịch tinh khôn thả Sherlock về lại núm kỉ 19, về đúng thời của Sherlock Holmes nguyên bản. Một mũi tên trúng cả tá chim luôn: vừa không va chạm không ít đến mạch phim chính (đúng đặc điểm cơm thêm), vừa thỏa mãn trí tò mò (tất nhiên ai chẳng mong muốn thử xem Benedict trái Dưa chuột và Martin Người tự do trong bối cảnh Sherlock Holmes gốc), vừa fan-service không thực sự lố, và đối chọi giản công dụng nhất: cần sử dụng một vụ án rất lâu rồi để giải quyết và xử lý mối khúc mắc lớn nhất kia. Quanh đó ra, còn một số điểm đáng khen nữa như sử dụng nhiều góc cù và thủ pháp quay điện hình ảnh hơn (tương xứng hơn với thời lượng của tập phim), biểu hiện yếu tố kinh dị rất tốt…

Nhưng, 30 phút cuối trong khi đã phá lỗi tất cả. Hôm vẫn tồn tại ở Paris, một người bạn tôi có pm nói rằng tập Sherlock này “như coi một Inception khác”. Dịp đọc được câu đó, tôi đã ban đầu có dự cảm ko lành. Câu hỏi chơi nghịch với những trái đất song song đan xen, nếu làm cho không khéo vẫn tạo xúc cảm lộn xộn và nguy hiểm nhất là xuất hiện các plotholes to lớn tướng. Đáng bi hùng thay The Abominable Bride đó là một lấy ví dụ như điển hình. Dù không còn phức tạp, việc nhảy qua dancing lại khiến cho mạch phim trở nên lộn xộn theo cách dù-có-chủ-ý-nhưng-vẫn-khó-chấp-nhận-được, và khiến cho vài trường đoạn trở phải thừa thãi (ví dụ như đoạn đào mộ, thề luôn). Phần đáp án vụ án tuy không quá hụt hẫng tuy nhiên vẫn khá đơn giản dễ dàng và không tương xứng với việc kinh dị nhưng mà phần đầu đã có tác dụng được. đặc trưng nhất, nó xẻ ra cũng chẳng lời giải được chút nào (cho tín đồ xem) về việc trở lại của Moriarty. Nói tới Moriarty, đoạn rỉ tai khá dài của hắn cùng Sherlock ở nắm kỉ 19 rất tuyệt vời, bao gồm sức nặng trĩu và không thể tạo cảm giác thêm vào mang lại có. Ấy vậy mà, khi cả hai lần đầu tiên được literally đứng trước thác nước Reichenbach gớm điển, lại chẳng được biên kịch chăm sóc cho một quãng thoại tốt như vậy, và cảnh đó cũng hoàn thành một biện pháp đáng quên theo phong thái của một tập phim Hàn xẻng, literally.

Tựu chung lại, mặc dù tôi suy nghĩ rằng bộ phim truyện này tương đối hơn phần lớn gì season 3 của Sherlock mang đến, nó vẫn chỉ là một trong những món quá khuyến mãi Giáng Sinh, không rộng không kém. Nó hoàn toàn có thể khiến quãng đường chờ đợi season 4 ngắn thêm chút ít, nhưng không đủ để khiến cho quãng con đường đó thú vị hơn, đáng bước tiếp hơn.

P/S: Vụ án trong nguyên tác của Conan Doyle được áp dụng trong bộ phim này là The Five Orange Pips – Năm hạt cam khô. Đây là giữa những vụ án đơn lẻ của Sherlock Holmes còn lưu lại trong đầu tôi cho tới bây giờ, chỉ cũng chính vì tôi luôn luôn nhớ nổi cái brand name hội KKK – Ku Klux Klan trong truyện ngắn này.

Vậy là sau hai năm mòn mỏi đợi đợi, chúng ta cuối cùng cũng khá được trở lại cùng với Sherlock Holmes cùng bạn bạn sát cánh John Watson.


Có thể nói, Sherlock đó là một vào những điều tuyệt vời nhất mà bbc từng thực hiện trong vài năm trở lại đây, với cốt truyện xuất sắc, lý tưởng cũng như diễn xuất tài tình của dàn diễn viên tên tuổi. Nhị biên kịch Steven Moffat cùng Mark Gatiss đã thừa hưởng đúng những thành tựu của tác phẩm trinh thám thọ đời này và dựng lên một câu chuyện về Sherlock Holmes giữa bối cảnh hiện đại một giải pháp không thể làm sao tài tình hơn.

Thế nhưng lần này, bộ phim quyết định thực hiện một chuyến dạo chơi về London thời Victoria cổ kính giống như một món xoàn Giáng Sinh cho các fan hâm mộ hâm mộ. Tuy vậy, The Abominable Bride vẫn phần như thế nào chưa thể xứng tầm với 9 tập phim trước.

Xem thêm: Bỏ túi 7 địa điểm du lịch miền bắc 1 ngày: 17 địa chỉ hấp dẫn nhất



Tập phim lấy vụ án của “Cô dâu ma” Emelia Ricoletti làm cho trung tâm, sau khi thực hiện một cuộc xả súng ở nơi công cộng rồi bất ngờ tự tử, nhưng lại tiếp tục xuất hiện ở những nơi không giống để giết người. Biên kịch Steven Moffat cùng Mark Gatiss đã lấy một bỏ ra tiết từ tập truyện “The Adventure of the Musgrave Ritual”, lúc Sir Arthur Conan Doyle tất cả nhắc đến “vụ án của Ricoletti với người vợ ghê tởm của mình”, và từ đó xây dựng lên tập phim này.



Xuyên suốt 90 phút của tập phim, người coi bị nhấn ngập trong bầu không gian rờn rợn xưa cũ, hẳn nhiên đó là bóng hình của “Cô dâu ma” trong bộ đầm cưới với khuôn mặt trắng toát và đôi môi loe loét đỏ lượn qua lượn lại gây nên những vụ án mạng khiếp hoàng, cùng với đó là giai điệu kinh rợn âm vang trong không gian mỗi lúc cô cất tiếng hát. Yếu tố bất ngờ là một vào điểm thú vị nhất của tập phim này, cùng theo đó là những cảnh quay cực kì đẹp mắt cũng như độc đáo được thực hiện hết sức công phu. Tất nhiên đó, chúng ta cũng được thưởng thức lại những khoảng thời gian rất ngắn đầu của Sherlock theo đúng “chuẩn” của tác giả, khi Sherlock cùng Watson lần đầu gặp nhau.


Dù được quảng cáo ngay ở đầu tập phim rằng “vụ án hành hạ tinh thần với thể xác của Sherlock nhất”, nhưng có vẻ như câu chuyện nhưng mà The Abominable Bride truyền tải ko hề tương xứng với chất lượng mong mỏi đợi, gồm lẽ một phần bởi sự kì vọng của các fan hâm mộ là vượt cao. So với những gì bộ phim đặt ra lúc đầu, thì giải pháp giải quyết vụ án lần này có vẻ… thừa đơn giản, và sản xuất đó là bí quyết sắp đặt nội dung có phần lộn xộn, thiếu hòa hợp, gồm phần ko thỏa mãn.



Một vào những vấn đề của tập phim đó là sự thiếu cân nặng nặng của cốt truyện. Những giây phút mở đầu có vẻ hơi dài loại quá mức, và các chi tiết râu ria của mạch truyện thì lại không thực sự mang tính chất đóng góp cũng như đáng quan lại tâm. Tại sao thứ hai, gồm lẽ là vì về sau, lúc bộ phim thực sự “bộc lộ bản chất” không phải là một tác phẩm riêng biệt biệt mừng giáng sinh nữa, nhưng là một chuyến đi vào đầu óc của Sherlock Holmes khi ông cố suy nghĩ phương pháp để Moriaty gồm thể sống sót sau khi bóp cò tự tử. Thiết yếu điều này khiến toàn bộ phân đoạn Victoria thuộc với thông điệp của nó bỗng chốc trở đề nghị khá thừa thãi.



Nếu bao gồm thể coi quy trình xây dựng tập phim này giống như đang vẽ một bức tranh, thì biên kịch Steven Moffat gồm lẽ đã dồn vượt nhiều công sức vào tác phẩm này. Đầu tiên, ông dựng lên một bức tranh thật đẹp với những đường nét hài hòa và êm mắt, nhưng rồi gồm một tại sao gì đó đã thúc đẩy ông vẽ tiếp, vẽ tiếp, cho đến khi những gì còn lại là một tác phẩm bao gồm phần hỗn độn cùng quá tải.

Bộ phim có vẻ sẽ rất tuyệt nếu được xếp một mình, không tương quan tới 9 tập phim trước cơ mà đơn giản chỉ là một phần ngoại truyện song song thú vị dành cho các fan hâm mộ với một cốt truyện linh hoạt, đầy đủ những chi tiết gớm điển với một vụ án “xoáy” não. Mặc dù vậy, tập phim đã phần nào bị nhào nặn để gồm thể lắp được vào mạch truyện chính, với mục đích ko hơn không hề kém là cho chúng ta được chú ý thấy Sherlock với Moriaty đối đầu nhau một lần nữa, với điều này gần như phản tác dụng. Suy cho cùng, sau một tập phim 90, chúng ta vẫn chưa thể biết Moriaty đã chết chưa, chết như thế nào với liệu gồm quay lại không (vì cách giải ưng ý của “Cô dâu” khó có thể áp dụng vào trường hợp của Moriaty).


*

Mặc mặc dù một vài điểm trừ của mình, thì The Abominable Bride vẫn luôn xứng đáng là một tập phim ngoại truyện tuyệt vời với chất lượng tốt, chứa đầy fan-service (những cảnh phim để chiều lòng fan) thuộc với những bất ngờ chồng chất càng ngày nhiều ở sau tập phim. Có lẽ, họ nên coi tập phim như một món khai vị nhẹ nhàng, để “lên dây cót” chờ đợi một mùa phim thứ 4 đầy kịch tính trong năm sau.