Tôi kéo hộc lạnh lẽo ra nhìn nạn nhân. Bên trên trán một dấu lõm tương đối lớn.Đường khâu ở da đầu lẫn với tóc và máu khô. Trên mặt nhiều điểm lỗ chỗ. Tóm lại,nếu người thân trong gia đình nhìn vào không ngoài không khổ cực xót xa..

Bạn đang xem: Nhà vĩnh biệt bệnh viện chợ rẫy


*
Buổichiều, cánh cổng công ty vĩnh biệt bệnh viện Chợ Rẫy khép hờ. Chú ý vào bên trong,vắng lặng. Bên quàng, công ty chờ, nơi chứa tử thi ko một láng người. Chỉ cótiếng tụng tởm vang lên phần đông đặn, vơi nhàng với trầm bi ai . . .

Bén duyên với nghề

Lách qua cổng, chúng tôi bước vào. Công sở nhà vĩnh biệtchỉ gồm vài người. Ở phòng cuối, một người bầy ông vẫn sửa biên soạn ra về. Chúng tôiđến gặp anh. "Sao vắng vẻ thừa vậy anh ?". Nở nụ cười gần gũi anh cho biết thêm :nhà vĩnh biệt mà nhiều khách thì đâu có gì giỏi anh ơi. Ở đây ngày tất cả ngày không,thậm chí có khi cả tuần không tồn tại một trường hợp nào. Từ bây giờ ở đây gồm một ngườimất tuy thế lại vô danh đang ngóng pháp y bình chọn . . .

Nhà vĩnh biệt khám đa khoa Chợ Rẫy nằm phía bên ngoài khuôn viên bệnhviện. Người mắc bệnh chẳng may tắt hơi nếu thân nhân còn chưa kịp nhận để mang về mai tángsẽ được gửi về đây. Người số nhọ được đặt trên băng ca phủ kín đáo vải white đặttrên xe cứu vãn thương ra bằng cửa sau mang đến nhà vĩnh biệt theo đúng thông lệ : "vàocửa trước, ra cửa sau".

bên vĩnh biệt bệnh viện Chợ Rẫy với cánh cổng khép hờ.

Tại nhà vĩnh biệt luôn có 6 nhân viên (toàn nam) ráng nhautúc trực. Những người này được trang bị phục trang chống vi khuẩn. Lúc 1 thithể được gửi đến sẽ được cho vào hộc lạnh lẽo có ánh sáng từ - 2 cho - 10 độ C.Người bị tiêu diệt thường nghỉ ngơi vào các trường hợp bệnh nặng, tai nạn giao thông, ẩu đả nếukhông có trưng ước giám định sẽ tiến hành cho đi mai táng.

Trong trường hợp đề nghị mổ tử thi, phải tất cả giấy trưng cầu giámđịnh của công an và gồm lệnh của ban Giám đốc bệnh viện. Bác bỏ sĩ pháp y phẫu thuật theoyêu ước của cơ sở trưng ước giám định. Sau khi mổ xong, quái vật được khôi phụclại bình thường, trang điểm, tẩm formol mới cho vào hậu sự . . .

phòng lạnh nơi đựng tử thi.

Anh mời cửa hàng chúng tôi ngồi lại. Mẩu chuyện dần mở ra. Anh là
Nguyễn Hoàng Minh, 52 tuổi người dân có 33 năm làm quá trình trang điểm mang đến ngườichết. . .

Anh vốn xuất thân là một bảo đảm an toàn của căn bệnh viện. Nhân gồm mộtkhóa học tập về pháp y, anh được gửi về khoa giải phẫu bệnh. Nói phẫu thuật bệnhchứ thật ra là mổ tử thi. Tại phía trên anh cùng một số bạn bè khác được đào tạo để cómột tay nghề tốt phục vụ cho công việc.

Trải qua khóa học, anh gồm dịp vừa học tập vừa chỉ vẽ thêm cho cácđàn em khóa sau. Theo anh, công việc này đòi hỏi tính thẩm mỹ và làm đẹp rất cao. Một vếtmổ được khâu lại siêu khó. Dấu khâu đề nghị nhỏ, gọn và đặc biệt là không ra máu. Từkhâu vá tử thi, anh Minh bén duyên với công đoạn làm đẹp chần chờ từ thời điểm nào.Anh vai trung phong sự, nghề trang điểm không có trường đào tạo, không có thầy dạy dỗ nghề màtất cả do năng khiếu sở trường và vì óc thẩm mỹ và làm đẹp cộng với niềm tin cầu tiến của bản thân mình mớilàm được.

Điều hầu hết và đặc trưng nhất của người trang điểm tử thilà không được. . . Sợ. Đã hại thì quan trọng làm được nghề này. Anh Minh, mang đến biếtthêm trang điểm cho những người chết khó khăn gấp vạn lần người sống. đặc biệt nhất làgương mặt. Gương mặt người chết luôn bị biến dị và phải thế nào cho sự biếndạng đó mất đi để khuôn mặt trở về với việc tươi tỉnh giấc như lúc còn sống.

Học giải pháp trang điểm bạn sống để tiếp nối áp dụng mang đến ngườichết là tuyệt kỹ của nghề này. Nói núm cũng ko ngoa vì chúng tôi phải sử dụngcác khí cụ trang điểm dành cho người sống - anh Minh vai trung phong sự với công ty chúng tôi nhưthế . . .

quần thể tẩn liệm

Chiếc nhảy lửa Zippo

Trong các loại ngành nghề, chắc rằng cái nghề của anh ấy Minh ítđược ai theo đuổi. Theo tìm hiểu, cửa hàng chúng tôi được biết trong bên vĩnh biệt này,chỉ có mỗi mình anh là đảm đương các bước đầy tính tính chất này.

Nghề trang điểm cho những người chết là một nghề khó yên cầu sựkiên trì cùng lòng can đảm. Như đang nói, làm công việc này ko được phép hại ngườichết. Tính nhân văn của nghề này là làm bớt được nỗi nhức của thân nhân ngườichết vì thế đòi hỏi một chiếc tâm thật trong sạch và một tờ lòng rộng lớn mở . . .

Thông thường, 10 gia đình người bị nạn có đến 8 gia đình yêucầu nên làm trang điểm nhẹ tránh việc đậm quá. Nói thì nói tuy nhiên cũng phảilàm theo từng lứa tuổi. Khía cạnh phải tất cả phấn son. Lông mày lông mi buộc phải chỉnh lại.Trước trên đây môi được tô son đỏ tuy vậy giờ lại khác, đề nghị theo da môi để có được sựtrung thực hơn.

Câu chuyện giữa cửa hàng chúng tôi và anh Minh càng ngày càng thú vị.Dường như lâu lắm rồi không nhiều được ai cân nhắc nghề nghiệp, nay bao gồm dịp anh Minhthố lộ với tất cả nỗi niềm của mình.

Anh cho thấy vài năm trước, tất cả trường vừa lòng một Việt kiều vềthăm quê đã bị tử nàn khi chiếc xe anh ta đi đưa vào cột điện bên đường. Thi thểđược đưa vào nhà vĩnh biệt. Sau thời điểm khám nghiệm pháp y xong, nàn nhân được đưavào hộc lạnh. Thân nhân người chết đến tìm anh với bày tỏ mong ước được anh giúpđỡ trước khi mẹ nạn hiền hậu nước quanh đó về chú ý mặt con lần cuối.

Tôi kéo hộc lạnh lẽo ra chú ý nạn nhân. Bên trên trán một vệt lõm khálớn. Đường khâu ở domain authority đầu lẫn cùng với tóc và máu khô. Trên mặt nhiều điểm lỗ chỗ. Tómlại, nếu người thân nhìn vào không ngoài không đau đớn xót xa.

Tôi thừa nhận lời có tác dụng nhưng trong tâm địa rất lo lắng. Cắt quăng quật đườngkhâu cũ trên domain authority dầu, mở lại vết thương khu vực trán lõm tôi thấy chỉ có một miếnggòn nhỏ. Ko được. Tôi bỏ cục gòn cũ, sử dụng một cục bông to lớn nhúng formol rồinặn cho vừa với dấu lõm đặt vào đầy đặn. Kéo domain authority đầu khâu lại. Tôi vuốt từng sợitóc, cẩn thận từng mũi khâu cố làm cho bằng được nét thoải mái và tự nhiên như chưa từng bịmổ.

Những vết rách nát lỗ khu vực trên khía cạnh tôi cần sử dụng kim với chỉ nhỏ tuổi maylại. Sau đó, tôi trang điểm lại thật đẹp nhất . . .

Bà mẹ về mang đến đã bất tỉnh nhân sự xỉu tức thì cổng công ty vĩnh biệt. Bà muốnnhìn khía cạnh đứa đàn ông lần cuối. Mọi tín đồ dìu bà vào và kéo hộc lạnh lẽo ra. Nhỏ bànằm đó, tươi tỉnh như thời gian còn sống. Vào một lúc thảng thốt bà buột miệng: "nócó bị gì đâu mà chết ?"

Người nhà nạn nhân đưa góc nhìn tôi bởi sự hàm ân và cảmphục. Sau đó, nạn nhân được tẩn liệm. Trong một lần chat chit trước khi gửi nạnnhân rời ra khỏi nhà vĩnh biệt, thân nhân người xấu số đã bộ quà tặng kèm theo cho tôi dòng bậtlửa hiệu Zippo này để hotline là nuốm cho lời cám ơn. Chiếc bật lửa này đã theo tôinhiều trong năm này như một kỷ niệm khó khăn quên.

Anh Minh với chiếc bật lửa Zippo

Trong lần tiếp xúc với bác sĩ Hoàng Văn Thịnh, trưởng khoagiải phẫu bệnh khám đa khoa Chợ Rẫy được ông tâm sự : "Không ai mong thấy ngườithân mình bị tiêu diệt trong chứng trạng không toàn vẹn. Bởi vì thế các bước làm đẹp mắt ngườichết rất quan trọng bởi nhờ vào đó làm dịu được nỗi nhức của tín đồ sống. Những việclàm thầm lặng của các bằng hữu rất đáng được ghi nhận".

Vâng, công ty chúng tôi rất đồng ý với ý kiến của bác bỏ sĩ Thịnh. Chiatay anh Minh, cũng muốn anh vĩnh cửu là ngọn lửa hồng mang lại những gia đình khôngmay có tín đồ bị nạn.

Mỗi khá thở tắt đi là một trong câu chuyện số trời được kể. Đó là mẩu chuyện tang yêu mến của tín đồ đã mất, của bạn còn sống cùng là mẩu chuyện nghề thăng trầm của những người siêng giữ… xác người tận nơi vĩnh biệt.


*





Nằm lặng lẽ trên đường Thuận Kiều, q11 (TP.HCM), khu công ty vĩnh biệt bệnh viện Chợ Rẫy choàng lên một vẻ lạnh lùng cạnh tranh tả. Ko như những nơi khác, nhà vĩnh biệt này nằm biệt lập với khuôn viên bệnh viện, bí quyết cổng chủ yếu vài trăm mét.
Do Khoa Giải phẫu bệnh của bệnh viện Chợ Rẫy phải xử lí một khối lượng công việc lớn, phải diện tích khu nhà vĩnh biệt này rộng đến hơn 300 mét vuông, với tổng cộng 5 nhân viên cấp dưới xử lí thi thể với 2 nhân viên cấp dưới bảo vệ kiêm có tác dụng thủ tục.
Theo lời hẹn, công ty chúng tôi đến nơi lưu trữ cùng xử lí thi thể của bệnh viện Chợ Rẫy vào một buổi tối. Bên trái cánh cổng sắt lớn là bảng đèn vuông vức đề mẫu chữ “Nhà vĩnh biệt”. Ánh sáng sủa tấm bảng chỉ phạt ra vừa đủ, nhưng chắc cũng chẳng ai đi ngang muốn ngoái chú ý vào…
Với diện tích rộng hơn so với bên đại thể của nhiều bệnh viện khác trong thành phố, cùng với những hàng đèn trắng toát mở dọc hành lang, càng tạo cho công ty chúng tôi cảm giác lạnh lẽo khi bước vào.
Bộ phận đại thể thuộc khoa Giải phẫu bệnh của bệnh viện Chợ Rẫy gồm khối lượng công việc lớn, phải nhà vĩnh biệt có diện tích khá rộng. Khu đơn vị này gồm hệ thống các phòng: Văn phòng quản lý, phòng nghỉ, văn phòng giải phẫu bệnh pháp y, phòng giao nhận tử thi, gian khâm liệm, phòng lạnh, chống tắm xác, khu vực phối hợp an táng Ảnh: Phan Định
Anh Trần Tánh (43 tuổi), nhân viên nhà vĩnh biệt bệnh viện Chợ Rẫy, đón chúng tôi khi vừa từ chống đông xác bước ra. Vừa cởi đôi găng tay, anh vừa hỏi: “Đêm nay những anh ngủ lại đây phải không?”. Khi công ty chúng tôi chưa kịp từ chối, anh đã cười: “Khỏi lắc đầu. Mười người vào đây là hơn 9 người về, tất cả ai dám ở lại đâu”.
Anh Tánh có tác dụng việc tại nhà vĩnh biệt này đã hơn 10 năm nay. Một ngày của những nhân viên như anh lẫn nhân viên cấp dưới bảo vệ đều bắt đầu từ 6 giờ sáng hôm trước đến 6 giờ sáng sủa hôm sau. Sau đó sẽ đến người khác vào rứa thế và luôn giữ số lượng 2 người xử lí thi thể cùng 1 bảo vệ.
Với quy mô của bệnh viện Chợ Rẫy, anh Tánh mang lại biết: “3 người vậy mà nhiều hôm vẫn thừa tải. Trung bình mỗi ngày shop chúng tôi tiếp nhận 2 – 3 ca. Nhưng bao gồm hôm số lượng tăng vọt lên 8 – 9 ca, phải có tác dụng suốt cả ngày lẫn đêm. Các đồng đội khác vẫn phải đến “trực chiến” cho dù không phải ngày trực của mình”.
Mười năm gần như… ăn ngủ mặt cạnh những thi thể, anh Tánh đã chứng kiến ko biết bao nhiêu cảnh đời. Anh vai trung phong sự, mỗi một hơi thở tắt đi là một câu chuyện, một niềm thương tâm, cho cả người nằm tê lẫn người còn đang sống. Dù đã quen với sinh ly tử biệt, nhưng gồm nhiều điều vẫn ám ảnh trong đầu những nhỏ người làm cho công việc “rợn người” ở đây.
“Nhiều nhất ở đây là những người bị tai nạn lao động, tai nạn giao thông, hoặc ẩu đả vị mâu thuẫn, khiến những phần thân thể không thể nguyên vẹn. Tất cả những vụ án lại tương quan đến người nổi tiếng tạo xôn xao dư luận. Nặng nề nhất vẫn là xác chết cháy với domain authority thịt dễ bong tróc và nặng mùi. Tất cả cả trường hợp người bên đến thấy xác người thân chết vì sida khô đen đã không dám nhận cùng bỏ về…”, anh Tánh bùi ngùi nhớ lại bao câu chuyện chẳng ai giống ai.
Anh Trần Tánh (43 tuổi), nhân viên xử lí thi thể tại nhà vĩnh biệt bệnh viện Chợ Rẫy, đang làm cho công việc tắm rửa tử thi Ảnh: Hoài Nhân
Một xác người vừa được chuyển vào hộc đông lạnh với nhiệt độ -5 độ C Ảnh: Hoài Nhân
Phòng chứa xác vô danh bao gồm những chiếc giường tầng đặt xác với những chiếc túi chứa các bộ phận của xác ko nguyên vẹn Ảnh: Hoài Nhân
Những nhân viên như anh Tánh trước khi có tác dụng công việc “lạnh sống lưng” này, đều từng là nhân viên hộ lý, bảo vệ,… tại bệnh viện cùng được luân chuyển sang đơn vị vĩnh biệt. Anh vẫn còn nhớ hoài cảm giác khi lần đầu tiếp xúc với một xác người: “Lúc đầu tôi có tác dụng giữ xe cộ tại bệnh viện, khi bệnh viện cần nhân sự thì chuyển tôi thanh lịch đây. Mới vào chỉ chú ý thôi tôi đã nhợn rồi, về thấy cơm ko ăn nổi cả mon trời”.
Ấy vậy mà chủ yếu anh Tánh cũng ko nghĩ mình lại gắn bó với công việc suốt 10 năm. “Ban đầu chỉ đơn giản là mưu sinh. Khi có tác dụng rồi mới nghĩ nếu bản thân không làm thì ai làm. Tới thời điểm thấy những người còn sống rối bời trong mất mát, thấy những con người tận số nằm đó, chờ mình tắm rửa, trang điểm, cụ quần áo tươm tất để ra đi, thì bản thân mới biết chẳng thể làm sao bỏ chiếc nghề này được nữa”, anh Tánh trầm ngâm.
Ông Nguyễn Văn Tám (59 tuổi), là người gắn bó với đơn vị vĩnh biệt bệnh viện Chợ Rẫy đã trăng tròn năm nay, lại tiếp tục câu chuyện bằng những lần trang điểm đến xác chết.
“Người đã mất rất nhợt nhạt, ko kể vệ sinh sạch sẽ chúng tôi cũng làm cho cả công việc trang điểm mang lại họ. Tô môi, sơn móng tay, đánh phấn, chải tóc mang lại thi thể, chúng tôi đều làm cả. Cũng là người cũ dạy người mới vậy thôi! Trang điểm xác sẽ cực nhọc hơn một chút do da mặt họ ít ăn phấn. Phái nam lại dễ hơn nữ vì chưng chỉ cần hồng hào một chút, không cần quá đậm”, ông Tám mang lại biết.
Ông cũng phân tách sẻ, tuy trang điểm xác là theo yêu thương cầu của người thân, nhưng cũng gồm ca tự ông làm vì thấy cần làm, như một phương pháp an ủi họ về thế giới bên kia. Ông đã từng tắm xác, trang điểm đến nhiều người mẫu, diễn viên xấu số. Nhưng dù là ai, ông cũng tự dặn lòng phải có tác dụng bằng tất cả sự thành tâm, do “nhắm mắt rồi thì ai cũng như ai”.
Hơn trăng tròn năm làm nghề, ông Tám cảm thấy ý kiến nhận cuộc sống của mình đã cầm đổi nhiều. Ông bộc bạch: “Ngày nào cũng thấy chết chóc, tôi mới nhận ra sinh tử cuộc đời nhiều khi hy vọng manh như chớp mắt! rét vội một giây bên trên đường giỏi thiếu kiềm chế rồi gây gổ, cuối thuộc chỉ còn lại tang thương. Xưa tôi nóng tính, làm cho nghề rồi tự dưng đằm lại. Hơn thua làm đưa ra rồi chết cũng xuôi tay chẳng mang theo được gì”.
Một thi thể được vận chuyển từ bệnh viện vào nhà vĩnh biệt giữa khuya Ảnh: Phan Định
Ông Lê Văn Tám (59 tuổi), đang chuẩn bị xử lí một thi thể tức thì trong đêm Ảnh: Phan Định
Tất cả những nhà đại thể đều gồm một bàn thờ cùng tiếng ghê vọng suốt ngày đêm Ảnh: Phan Định
Câu chuyện về những người làm loại nghề “hiếm người làm” cứ trải lâu năm với tất cả vui buồn đan xen. Mặc dù ít dù nhiều thì cũng hệt như nhau, họ đều đã từng chạnh lòng vị miệng đời tiếng vào lời ra.
“Bạn bè, người thân ai cũng nói, bộ hết nghề làm rồi sao nhưng mà chọn nghề này! Riết rồi tự tôi cũng ít lúc nào tới đơn vị bạn bè, họp mặt toàn hẹn ra phía bên ngoài thôi. Tất cả người hiểu, người không, nhưng thường họ vẫn đùa: “Tối ngày mi ôm xác ko rồi về ôm vợ có tác dụng sao?”. Nhiều khi họ đùa, nhưng tự dưng mình vẫn suy nghĩ nhiều…”, anh Tánh nói mà lại cúi đầu, chú ý chăm chăm vào hai bàn tay bản thân đang nắm lại.
Ở bên xác bệnh viện Chợ Rẫy, bộ phận bảo vệ sẽ kiêm cả công việc giấy tờ, hướng dẫn thủ tục mang đến thân nhân. Cũng là những nhỏ người “ngày ngày mở mắt ra là thấy xác”, ông Bùi Đức Tuyên (56 tuổi), bảo vệ tại đây, lại trải lòng về những câu chuyện cùng thân nhân.
Ông cho biết, đa phần gia đình không có bất kì ai muốn giám định, mổ xẻ gì cả bắt buộc sẽ làm ầm lên. Lúc đó, ông phải cố gắng giải thích đến họ hiểu về thủ tục cùng quyền lợi, phải bình tĩnh dù rằng họ tất cả bức xúc lớn tiếng bao nhiêu.
Tại bên vĩnh biệt bệnh viện Chợ Rẫy, còn một công việc cũng phải gần xác mỗi ngày, đó là các nhân viên bảo vệ kiêm hướng dẫn thủ tục. Họ cũng bao gồm những câu chuyện nghề thăng trầm thuộc xác người Ảnh: Hoài Nhân
Những niềm vui nho nhỏ của những nhân viên nhà vĩnh biệt bệnh viện Chợ Rẫy giúp không gian nơi đây bớt lạnh lẽo, thê lương Ảnh: Phan Định
“Phải đặt mình vào trả cảnh của họ thì mới hiểu dòng buồn vì chưng mất mát lớn thế nào với ứng xử phù hợp. Khi mình an ủi được họ, giúp họ giảm đi phần nào nỗi đau, tự mình cũng thấy vui”, ông Tuyên bộc bạch.
Theo ông, nặng nề khăn nhất tất cả lẽ là với những gia đình người dân tộc, cụ thể là người Chăm. Ông đến biết: “Giờ tốt của họ thường rất ít, nên gồm nhiều ca chuyển đến đây, xác định chỉ còn 3 tiếng nữa phải chôn, vậy là bằng hữu lo cơ mà chạy. Họ có những tục riêng nhưng nếu ko hiểu sẽ lớn chuyện, nên mình càng phải giữ bình tĩnh cùng kỹ lưỡng”.
Nói rồi ông chỉ tay vào phòng bảo vệ cùng cười: “Đó, vào phòng không dám để đồ vật gi cả. Ly thủy tinh, vật sắc nhọn đều cất hết. Vày nhiều cơ hội họ đụng cái gì là họ cầm phang hết”.
Nơi bên xác lạnh lẽo với nhiều thăng trầm, buồn vui như thế, nhưng chúng tôi vẫn thấy cạnh bờ tường những chậu hoa kiểng, những giàn nho, giậu bạc hà xanh mướt. Một góc còn tồn tại chiếc lồng nuôi gà, loại hồ nuôi cá. Ông Tám giải thích: “Niềm vui của anh em trong đây đấy! Thê lương ảm đạm quá thì bản thân tự tìm đồ vật gi đó có tác dụng vui”.
Khi cửa hàng chúng tôi đang huyên thuyên với ông về giàn hoa kiểng, tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên inc ỏi từ chống bảo vệ. Như đã vượt quen, ông Tám rảo bước cấp tốc vào phía bên trong để cùng đồng nghiệp chuẩn bị có tác dụng nhiệm vụ.
Chúng tôi nhìn theo, lòng mung lung nhiều suy nghĩ. Vậy là lại một hơi thở nữa vừa tắt lịm, lại những phận đời nữa sắp được kể ra.
Lại một câu chuyện nghề nữa đang đến với những người sống cùng… người chết.

Xem thêm: Hướng dẫn cách làm bánh kem hình con thỏ 3d siêu hot hiện nay


tín đồ chăm giữ... Xác tín đồ - Kỳ 2: lớn lên cha kể bé nghe nghề ai cũng sợ

'Con lớn, tôi vẫn kể mang lại nó nghe chuyện về cuộc sống tôi, về loại nghề duy trì xác người ai ai cũng sợ hãi. Tôi nghĩ bé tôi đã ủng hộ tôi như bà bầu nó', anh Lâm trọng điểm sự.


duy trì xác bạn Hiến xác trường đại học y dược tp.hồ chí minh bạn giữ xác chết xác chết mổ xoang thi thể sài thành Phạm Hữu