- À! ừ! không tồn tại chi, tại bà mẹ thấy con bé xíu giống một người các bạn cũ thời sinh viên...

Bạn đang xem: Con ơi mẹ thèm lắm rồi

***

Chuông điện thoại cảm ứng thông minh đổ dồn, bà Mộc rứa thả cấp cây viết bên tập giáo án viết dở, thanh thanh nhấc mấy, giọng điềm tĩnh như bấy lâu vẫn có.

- Alô! Tôi, Mộc vậy nghe trên đây ạ!

- bà mẹ ạ! Con minh chủ đây người mẹ ơi! mẹ khỏe không mẹ?

- Ừ! người mẹ khỏe. Răng, cậu gọi tui có câu hỏi chi, xin chi phí nữa đề xuất không?

- chị em thiệt tình, cứ buộc phải xin chi phí con new điện người mẹ chắc! con trịnh trọng tuyên cha với chị em là bé đã kiếm được việc làm cho và chiều nay con sẽ đưa nữ giới về reviews với ba, mẹ!

- cái thằng...! tìm được việc không lo đi làm lại lo chơi. Hy vọng có bà xã rồi hả? Tui là tui không chịu trách nhiệm nuôi cả bà xã con anh mô kia nợ!

- nỗ lực mẹ không muốn có con cháu nội nối dõi à?

Vẫn như phần đa khi, kể tới đó minh quân cúp máy nhưng chẳng để bà Mộc núm kịp dặn dò gì thêm. Thôi thì coi như thói quen. Ban đầu, bà giận thằng nam nhi lắm lắm. Mấy cơ hội bà bảo nhỏ sao vô lễ, nói chuyện điện thoại với bà bầu kiều gì cơ mà chẳng kịp chào mẹ đã cúp máy. Nghe thế, minh chủ phá lên cười cợt rồi ôm bà đấm đấm sống lưng mấy chiếc "Mẹ ơi! Nói ý chính là đủ rồi mà mẹ, con tại chỗ này mẹ tha hồ mà lại dặn dò, cưng nựng. Thời buổi kinh tế tài chính thị trường nói điện thoại nhiều tốn chi phí lắm bà mẹ nợ!"

Bà Mộc ráng cũng chỉ biết cười cho qua, tuy thế cũng từ đó, bà chẳng bao giờ còn trách cứ hay để bụng chuyện cúp điện thoại "ngang xương" của thằng quý tử nữa.

Hôm nay cũng thế, bà khẽ cười rồi quầy quả cách ra sau vườn, bụng thầm nghĩ "Hái mấy trái ổi nếp với không nhiều khế ngọt nhằm tí nữa thằng nhỏ dại có đưa chúng ta về thì bao gồm cái nhưng mà đãi, âu cũng khá được xem như "cây đơn vị lá sân vườn vậy".

*

Vốn dĩ từ thời phụ nữ bà Mộc nắm rất thích cái món ổi nếp cùng với khế ngọt chấm muối bột ớt. Vậy là, cái vườn ổi và khế tất cả từ thời ông nội của minh chủ trở thành mong nối nhân duyên để cha cậu theo xua đuổi rồi cưới mẹ cậu về làm vợ. Từ ngày bà Mộc ráng về có tác dụng dâu, sân vườn cây càng trở đề xuất xanh tốt, xung quanh năm đến trái ngọt. Bà Mộc nỗ lực chỉ hái một thoáng là đã bao gồm cả rổ ổi thơm lựng. Rồi bà lại con quay qua thu thu, gạch vén căn nhà cho tinh tươm, nấu ăn thêm ấm nước trà xanh.

Xong đâu đấy, bà ra số ghế đợi thằng quý tử.

Trời vừa tranh tối tranh sáng tối, minh chủ dắt tay Nhả Quyên phi vào cổng, giọng cậu vang giòn như đứa con trẻ được xoàn từ tay mẹ:

- người mẹ ơi! đàn con về rồi!

- Ừa! người mẹ đây!

Bà Mộc Cầm cách nhanh ra cổng, nhiệt tình cười

- vào đây đi cháu, bố thằng Quân đi công tác rồi, có thể tuần sau bắt đầu về lận, đơn vị chỉ có mình bác, con cháu đừng ngại chi hết!

Nhả Quyên vâng dạ ríu rít rồi khép nép bước theo chị Mộc nỗ lực vào nhà. Bên dưới ánh năng lượng điện sáng tỏ, bà Mộc cố nhìn cô nàng trẻ. Một giây trôi qua, bà ngồi yên lặng trên ghế mà nghe như có bàn tay vô hình dung đang đè chặt lồng ngực. "Giống, như là lắm, con bé nhỏ giống hệt loại người đàn ông tệ bạc đó. Không, ko thể như vậy được, con nhỏ nhắn không thể là con gái của ..." Sau từng nào năm rồi mà lại bà vẫn cấp thiết quên được fan đó, bạn đã nỡ cướp mất đời đàn bà trong trắng, trái tim yêu đam mê lẫn đứa con chưa kịp chào đời của bà rồi quay lưng ra đi mãi mãi.

- Mẹ!

Anh Quân chừng rất có thể vừa gào lên mặt tai khiến cho bà Mộc cố như hồi tỉnh sau cơn mơ.

- người mẹ làm chi mà nhìn Nhã Quyên ghê rứa, mẹ làm cổ đỏ hết cả khía cạnh lên rồi kìa.

- À! ừ! không có chi, tại bà bầu thấy con bé xíu giống một người các bạn cũ thời sinh viên...

Bà quăng quật lững lời nói mất mấy giây rồi như chợt nhớ ra

- cháu tên Nhả Quyên hả?

- Dạ!

Cô ngoan ngoãn đáp

- Ừ, bác bỏ cũng thích cái brand name nớ lắm, hồi trẻ lúc còn viết bài bác cho mấy tờ báo bác bỏ cũng lấy bút danh là Nhả Quyên đó.

Anh Quân ngồi nghe mà lại mừng hú, cậu nhoẽn miệng mỉm cười tự đắt. Cũng như mà, coi như cậu đang vượt qua cửa ải đầu tiên rồi vậy. Lỡ mà chị em không thích thì chính xác là rắc rối to.

Bà Mộc thay tiếp lời, giọng vẫn điềm tĩnh không đổi:

- Quê con cháu ở đâu?

Mấy ngón tay Nhả Quyên đan chặt vào nhau nằm xinh xinh trên chiếc túi nhỏ trước bụng. Cô thanh thanh ngước quan sát người thiếu phụ có đôi mắt đượm ai oán ẩn sâu trên gương mặt phúc hậu từ bỏ phía đối diện, rồi thỏ thẻ:

- Cháu lưỡng lự nữa, ... Từ lúc con cháu được bố tháng, người mẹ đã mang cháu đặt vào một ngôi nhà nhỏ tý, giá tanh địa điểm góc vườn cửa sau quần thể cư xá sư phạm. Rồi thi thoảng bà bầu mới ra thăm cháu một lần, với theo không nhiều bánh trái. Năm con cháu được nhì tuổi, bà bầu bảo bà mẹ xin lỗi vì người mẹ đã để cháu lại trên đây nhưng chị em hứa bà bầu sẽ trở lại tìm cháu và đưa con cháu về quê. Nhưng con cháu đã chờ mẹ ở kia hơn nhị mươi lăm năm rồi mà chị em chẳng một lượt quay lại.

Cô gái trẻ tự dưng nín bặt chừng mươi giây như nghẹn ngào, như khổ sở lắm tuy thế chẳng một giọt nước đôi mắt chảy ra. Chắc hẳn rằng cô đã khóc nhiều, không hề ít lần rồi, khóc đến không còn nước mắt nhằm khóc nữa. Ánh mắt cô vẫn ko rời người người mẹ tội nghiệp trước phương diện giờ vẫn cứng đờ như pho tượng.

- con cháu nhớ bà mẹ lắm! Cháu không tồn tại tên, cái thương hiệu Nhả Quyên là cây viết danh mà người mẹ cháu yêu thương thích, con cháu lấy nó làm cho tên để ước ao có ngày bà mẹ còn nhận biết cháu. Ngày ấy, con cháu nghe mọi bạn gọi mẹ cháu là Mộc Cầm, NGUYỄN MỘC CẦM.

Cái thương hiệu thót thoát ra khỏi đôi môi mấp đồ vật ngay dở người của cô bé trẻ rõ ràng, rành rọt như một bản án dành riêng cho tên tử tội. Bà Mộc chũm vẫn ngồi đó mà nghe trái tim vẫn tan chảy.

Cô gái đứng lên, cuối xin chào bà, đôi tay lạnh ngắt để hờ lên tay bà chừng đủ để cảm nhận hơi thở của nhau rồi tảo gót bước nhanh ra sân. Bóng cô khuất phía sau cánh cửa gỗ sơn màu cánh gián cùng ánh điện phụt tắt. Bà Mộc thế nghe rõ trong đêm lạnh vọng đông đảo một trang bị giọng vô hồn nhưng lảnh lót: "Mẹ ơi! nhỏ cũng thèm ổi nếp, khế ngọt chấm muối ớt như người mẹ và bé thèm cả bánh khảo nữa bà bầu à!"

Anh Quân ngồi quan sát hai bạn phụ nữa nói chuyện mà thấy thiệt mơ hồ, cậu vụt chạy theo tình nhân nhưng không hề thấy Nhả Quyên đâu.

Hôm sau, cậu về bên thành phố tìm về ngôi nhà nhỏ tuổi đằng sau khu vực cư xá sư phạm, nhưng địa điểm đó giờ chỉ trơ một khu đất nền hoang cùng với khập khiễng số đông khối xịt vụn rêu mốc. Đằng kia, vị trí giậu Thủy tiên vẫn rực rỡ mấy hôm trước giờ được thay bởi khóm cây bụi xanh dờn màu sắc thời gian.

Anh Quân ngớ ngác đứng quan sát như vừa đi về từ khu vực xa lắm. Sau sườn lưng cậu, giọng lũ bà nhừa nhựa:

- Tội loại thằng, trẻ, đẹp cụ mà bị khùng. Hơn hết nữa năm ni hắn cứ lẫn quẫn quanh dòng khu nớ rồi toàn rỉ tai yêu đương thề thốt như thiệt rứa.

- kiên cố tại thất tình trên đây mà!

Mà cũng đúng rứa còn gì, minh quân trở thành kẻ thất tình từ tối qua. Chiếc điện thoại trong túi cậu bật mình ngân nga mấy câu "Chiều đang đi đến vườn mắt em, mùa thu qua tay đã bao lần,..."

- Quân hả con, về mau đi, mẹ mày nguy rồi con ạ! Bà già nóng cao quá, toàn nói sảng chuyện chi chi làm việc mô ko nớ!

Cookies khiến cho bạn dùng website công dụng hơn cùng nhận thông tin phù hợp. Khi có thể chấp nhận được tất cả, bạn chấp nhận với bí quyết dùng Cookies được nêu trong trang thông tin về Cookies. Bạn cũng có thể thay đổi chọn lựa này ngẫu nhiên lúc nào.

*

Khi hội thi “Viết nhân mùa Vu Lan” vẫn kết thúc, ban tổ chức designglobal.edu.vn siêu xúc đụng vì đã nhận được được một lá thư năng lượng điện tử đầy đa số tình cảm trân quý từ một trong những thí sinh tham dự cuộc thi.

"Em cảm ơn ban tổ chức rất nhiều!

Hôm nay bà bầu em ngơi nghỉ quê đã nhận được được thư cùng quà. Chị em rất bất ngờ, niềm hạnh phúc và xúc động!

Em chỉ muốn các anh chị em biết rằng, các anh chị em đã mang đến cho mẹ nhiều hơn nữa là một bức thư của đàn bà và loại khăn quàng mùa đông ấm áp, điều này không thể đong đếm!

Một lần nữa, em chúc designglobal.edu.vn cải cách và phát triển vững mạnh, có khá nhiều chương trình nhân văn như vậy này hướng đến cộng đồng, xã hội!...”

Nhóm tổ chức triển khai cuộc thi “Viết nhân mùa Vu Lan” designglobal.edu.vn cũng xin cám ơn đông đảo sẻ chia và lời chúc của bạn. đề nghị rồi, nhưng cuộc thi viết nhân văn như vậy sẽ được shop chúng tôi tiếp tục tổ chức nhiều và thường xuyên hơn, để số đông thông điệp của xúc cảm được lan xa hơn nữa.

Tất cả những bài viết được lựa chọn đăng đang được công ty chúng tôi in ra cùng gửi kèm một phần quà chân thành và ý nghĩa gửi về add nhà của các mẹ, như 1 món kim cương tinh thần ý nghĩa sâu sắc trong mùa Vu Lan báo hiếu.

1. Tên bài dự thi: “Con đã phệ khôn từ bỏ gánh mặt hàng của mẹ”, Tác giả: Thiện Nguyễn

Qua phần đa dòng trọng điểm sự của Thiện Nguyễn, hình hình ảnh người bà bầu tần tảo chạy chợ mỗi sớm mai trở nên gần cận vô thuộc với phần đông người đã từng được mập lên với hình ảnh ấy. Anh viết:“…Mẹ bán hàng từ lâu lắc lâu lơ nối nghiệp gánh hàng của bà Ngoại. Bà mẹ không có siêu thị to, không bán sản phẩm đắt giá mà chỉ là các cái thúng con con mẹ chất đầy tiêu ớt, bột ngột, hành tỏi, đậu đỏ đậu đen và hương đèn, giấy cúng... Tuyệt mấy bịch thuốc xắt Cẩm Lệ, thuốc rê dung dịch lá... Rồi những chiếc trẹt mẹ chất bánh tráng, bánh phục linh... để bạn dân quê tôi mua cúng mồng một, thờ rằm...”

2. Tên bài xích dự thi:“I’m not ready to go”…-Tác giả: Gia Thuận

Khoảng một tuần trước khi lên đường du học, Gia Thuận đang gửi gắm những xúc cảm của mình mang lại người bà mẹ thân yêu vẫn luôn suy nghĩ từng miếng ăn, giấc ngủ cho cậu đàn ông cưng. Qua “Viết nhân mùa Vu Lan”, Gia Thuận đã rất có thể gửi đến bà bầu năm chữ khó nói “Con thương người mẹ rất nhiều!”

*

3. Tên bài xích dự thi:“Mùa Vu Lan trước tiên gửi người mẹ và tía yêu dấu”-Tác giả: Chiêu Nguyễn

“Con đi học xa nhà từ khi con còn bé, mập lên rồi bé cũng đi càng xa vậy nên con ko thể có một thời gian dài sinh hoạt bên gia đình như bao bạn bè khác. Anh em con bảo rằng con vui sướng nhất khi không ở gần bố và mẹ. Nhưng bố mẹ ơi, bé thèm được như bọn họ lắm, thèm được từng ngày có cha mẹ gọi dậy đi học, thèm được mẹ chuẩn bị cho đồ ăn sáng rồi cha sẽ đưa nhỏ đến trường! dẫu vậy lâu lắm rồi nhỏ không được như vậy mẹ nhỉ…”

Cám ơn Chiêu Nguyễn vẫn giúp chúng ta nhận ra rằng tình mẫu tử cũng đơn giản và giản dị như những hành động quan tâm, yêu thương thương từng ngày. designglobal.edu.vn chúc bạn thường xuyên vững quà trên con đường thành nhân – thành tài với sớm sum vầy với gia đình thân yêu, Chiêu nhé!

4. Tên bài dự thi:“Khi còn nhỏ”-Tác giả: Dương Thảo

Cám ơn Dương Thảo đã đem về những trọng tâm sự và xem xét chân thành của một người con ít tất cả dịp thanh minh tình yêu thương thương đến ba người mẹ của mình:

“…Tôi đến nhà bạn bè, thấy được sự thân thương của ba Mẹ bạn bè dành cho con cái làm tôi thèm, thèm được thương yêu và siêng sóc, tôi đã có những quan tâm đến rất ngây thơ, như thế nào là mong muốn được bé để Ba bà mẹ bên cạnh, đúc cháo cùng lột cam mang đến ăn... Thỉnh thoảng tôi thắc mắc sao chúng ta tôi được ba bà bầu đánh tuy vậy mình thì không, tôi nói mấy chúng ta được Ba người mẹ đánh thì phải hạnh phúc vì Ba người mẹ có mến mình và muốn tốt cho mình thì mới đánh, tôi có muốn được đánh cơ mà không được, vậy là tôi về nhà, vờ vịt không nghe lời khi mẹ sai đi sở hữu đồ, lúc nghe Mẹ nói lấy chổi, tôi chạy đi đem mà trong thâm tâm mừng thầm, chuyển cho người mẹ với vẻ mặt không có chút gì ăn năn hận, được người mẹ đánh vài roi không đau tí nào tuy vậy cũng giả vờ khóc cho tí nữa được người mẹ dỗ dành. Vậy là lần thứ nhất tôi được bà bầu đánh đòn với như vậy chứng minh Mẹ cũng yêu đương mình.”

5. Tên bài dự thi:“Cám ơn bà mẹ vì bà mẹ là mẹ của con”-Tác giả: Tố Yên

Từ Mỹ, Tố Yên giãi bày những quan tâm đến biết ơn của bản thân mình đến tình mẫu mã tử và chân thành và ý nghĩa của thiên chức làm cho mẹ.

“Nhanh thật, xem qua rồi ngoảnh lại, tôi giờ sẽ là một thiếu phụ hai muơi hai tuổi, loại tuổi nhưng không ít các thiếu nữ đã lên xe bông về bên chồng, rồi đôi lúc đã sắp đến sửa chào đón thêm một thiên thần bé bỏng nhỏ. Nhì mươi nhì tuổi, cũng là mẫu tuổi mà bà bầu tôi lúc đó đã để phần lớn cuộc vui, hồ hết tiếng cười giòn rã của độ tuổi đôi mươi qua một bên, nhằm nhường chỗ đến một trách nhiệm vĩ đại rộng tất cả: thiên chức có tác dụng mẹ. Nhìn lại mình, tôi không tới lúc chào đón cái vinh dự đó yêu cầu thật cấp thiết hiểu được sự vất vả của mẹ. Chính cha cùng số đông dòng thơ đã chuyển tôi ngược dòng thời gian về với ngày thơ dại ấy - tôi nhìn thấy bà bầu rưng rưng lệ ôm tôi vào lòng dỗ dành, đôi mắt hằn rõ sự mỏi mệt vị những đêm mất ngủ nhưng lại lại ngân ngấn gần như giọt lệ hạnh phúc…”

*

6. Tên bài dự thi:“Đừng khóc nữa chị em ơi”- Tác giả: Bùi Thị Quỳnh Hoa

“… Và bà bầu ơi thật khó nói thành lời

Rằng bé yêu bà mẹ hiền nhiều biết mấy

Nước mắt người mẹ rơi im thầm, con đã thấy

nhỏ ngoan rồi, chớ khóc nữa người mẹ ơi!”

Bài thơ “Đừng khóc nữa mẹ ơi” được Quỳnh Hoa viết từ thời điểm năm học lớp 12 nhưng yêu cầu chờ đến lúc “Viết nhân mùa Vu Lan” phát động, đứa bạn mới đủ anh dũng gửi đến tín đồ mẹ“còng lưng đạp xe pháo giữa con đường rơm mùa gặt, nhanh nhẹn về để kịp nấu ăn bữa trưa cho cả nhà sau cả mấy tiết dạy ở trường… loại nón lá, từng vòng xe, từng hơi thở mệt nhọc, mái tóc dài nhưng mỏng đi vì chưng tuổi tác, vì thời gian nay đề nghị gập đôi lại kẹp lên… làm thế nào con dám quên!”

7. Tên bài dự thi:“Từ Brisbane gửi cho Mẹ yêu thích của con”-Tác giả: Lan Anh

Sau sát một tháng bước đến Úc, Lan Anh đã nhân thời cơ chiến dịch viết nhân mùa Vu Lan của designglobal.edu.vn để gửi đến chị em những xúc cảm thật thà của một cô đàn bà lần đầu du học tập xa nhà.

“Việc bé đi du học cũng tạo cho mẹ khổ vai trung phong nhiều, chạy đây chạy đó lo thủ tục tiền bạc, tư trang để nhỏ lên đường. Bà mẹ bảo bé “đời bà mẹ vì ko được học tập đến nơi đến chốn đề nghị giờ mới đề xuất chịu, nên bà mẹ mới đầu tư hết cho con để về sau không bắt buộc qụy lụy ai cả”. Nhỏ biết bắt buộc con sẽ cố gắng hết mức độ vì bà bầu và vày tương lai của chính con.

Mẹ ơi, hãy tin ở con nhé, phụ nữ mẹ to rồi, đang biết suy nghĩ, sẽ nỗ lực học tập thật tốt. Con sẽ không làm bà bầu phải phiền lòng nữa!

MẸ ƠI, bé GÁI YÊU MẸ NHẤT”

*

8. Tên bài xích dự thi:“Bản lĩnh của đàn bà bố”-Tác giả: Phương Kim

Đối khía cạnh trước những trở ngại ở ngưỡng tuổi trăng tròn khi vừa chập chững bước ra “ngoài đời sương gió”, Phương Kim luôn tự nhủ rằng “Khi làm con gái không cần lúc nào cũng thật tuyệt, nhưng bởi vì là con gái của bố, phải phải sống, cống hiến và làm việc cho xứng xứng đáng hai từ bạn dạng lĩnh”:

“Vì là đàn bà của bố, con gái sinh ra như một loại hoa dại.

Vì là con gái của bố, con gái không biết nhõng nhẽo, hờn dỗi.

...

Vì là phụ nữ của bố, phụ nữ biết núm ổ điện, vác thứ nặng, và tự làm toàn bộ mọi trang bị một mình.

Vì đàn bà thì phải bản lĩnh, tía dạy thế. ”

9. Tên bài xích dự thi:“Mùa Vu Lan xa nhà sản phẩm công nghệ bảy”-Tác giả: trét Võ

Cùng niềm hãnh diện cùng vui sướng lúc được treo lên bản thân bông hồng tươi thắm bên trên ngực áo, thoa Võ viết trong thư giữ hộ mẹ:

“Mẹ ơi! Mùa vu lan năm nay là mùa Vu Lan lắp thêm bảy nhỏ không được làm việc bên mẹ nhưng người mẹ hãy có niềm tin rằng trái tim con luôn hướng về bà mẹ bà bầu nhé, dựa vào mây gió hãy mang lại Mẹ những lời chúc yêu thương tốt nhất của con đến chị em thân yêu. Phần đông ai còn bà mẹ trên đời xin chớ làm chị em Khóc nhé. Nhỏ cũng cầu ý muốn cho toàn bộ những người phụ thân người mẹ trên đời này luôn mừng đón muôn vàn hạnh phúc yêu thương. Chị em ơi! con yêu người mẹ thật nhiều. ”

10. Tên bài bác dự thi“Thư gửi chị em từ thiên đường” - Tác giả: Phạm Khánh Nhật

Rất tình cờ, cuộc thi “viết nhân mùa Vu Lan” đã nhận được được một nội dung bài viết thật đẹp với bất ngờ. Lá thư của đứa bạn du học sinh tại Pháp đã cho thấy tình mẫu mã tử thiêng liêng hiện diện ở quanh ta, bất kỳ là giữa loài fan hay cồn vật.

Thay phương diện chú cún cưng Turbo (mà cô xem như là người em nuôi thân thiết), Khánh Nhật đã thay mặt Turbo nhằm viết thư gửi đến Mẹ:

“Sống trên cõi đời, mang thân phận con vật, nhỏ chẳng biết nói đa số câu làm người mẹ vui lòng, bé chỉ biết sủa khi vui, khi cáu hay kêu ư ử lúc đau, nhưng ngoài ra Mẹ hiểu toàn bộ và đã yêu mến chúng con giống như những đứa con mà bà bầu sinh ra... Vẫy đuôi thật mạnh, bé yêu bà mẹ nhiều lắm!”

Cám ơn toàn bộ những gọi giả đã tham gia cuộc thi Viết nhân mùa Vu Lan.

Xem thêm: Cách Tạo Dáng Khi Chụp Hình Dễ Mà Chất Cho Cả Nam Và Nữ, 99+ Cách Tạo Dáng Chụp Ảnh Nữ Cực Dễ Mà Siêu Đẹp

Hotcourse xin mời vớ cả chúng ta tiếp tục tham dự“Thầy cô tớ COOL vậy đấy”để thường xuyên bày tỏ những cảm hứng của chúng ta đến những thầy, thầy giáo trong “mùa đơn vị giáo Việt Nam”.