“... Alo, tía ạ?”“Con dâu hai à, đủ rồi đấy, suy cho cùng vẫn là người một nhà, cần thiết nào là quân địch của nhau được.” Âm thanh Tần Tấn Huy trầm lạnh, uy nghiêm truyền tới từ trên đầu bên kia.Đàm Hi run tay, thật đúng là nghĩ tới đồ vật gi là loại đó đến, trùng vừa lòng dã man...Cười khì khì nhì tiếng, không nói vâng mà lại cũng ko nói không về, mà lại lái thanh lịch chuyện khác---“Gần đây tía có khỏe không ạ? ba đã ăn tối chưa?”Tần Tấn Huy: “...”“À, còn bà mẹ và cô út ít nữa, con không có nhà, kiên cố tâm tình của nhị người giỏi hơn nhiều.”“Chuyện lần trước, tía đã dạy bảo Thiên Mỹ rồi, mặc dù con có tức giận mấy thì cũng đề xuất nguôi đi thôi.” Giọng trở nên bi tráng bã, tiếng nói đầy khuyên nhủ, đúng hình tượng của một trưởng bối xem xét cho con gái của mình, đáng tiếc, tiếng nói cao ngạo của người nhiều năm đứng ở khu vực cao đang phá hủy hoàn toàn hình tượng cầm tỏ vẻ hiền lành kia rồi.Đàm Hi thật sự mong muốn cười lớn vào khía cạnh ông ta.Dạy bảo ư? tất cả quỷ mới biết là thật hay mang ấy?


Bạn đang xem: Nàng dâu cực phẩm đàm hi

Ông nói nguôi giận thì sẽ nguôi giận, sai khiến thành thói quen, tưởng rằng toàn nhân loại này đề nghị nghe ông chắc?
Đàm Hi cười cợt lạnh trong thâm tâm nhưng vẻ mặt vẫn tiếp tục bình thường, âm thanh cũng không tồn tại gì không giống trước, “Ba nói nghịch rồi, sao nhỏ dám giận dữ chứ ạ? làm chị dâu, sao có thể so đo với em ck được, làm con dâu cũng chẳng thể tranh chấp với chị em chồng. Con new là đầu sỏ khiến tội, sao dám tùy tiện khó tính chứ ạ?”Tần Tấn Huy chớp nhoáng á khẩu không vấn đáp được, giỏi hay xấu gì cũng trở thành cô giành nói hết, vào từng câu nói đều nói đến Lục Thảo, ha, không đủ can đảm ư?
Nếu ko dám, cô ta làm ồn ã bỏ công ty ra đi cái gì chứ?
Nếu ko tức giận, vì sao ba bốn lần bị thúc giục cũng không trở về.Nói dối vượt ngang nhiên!“Con dâu Hai, nhỏ cứ thường xuyên thế này, mọi tín đồ đều sẽ không còn vui, hà tất đề xuất làm vậy?”Đàm Hi hòn đảo mắt, kết luận mặt mũi Tần gia của ông to hơn tôi, còn nếu không đẹp thì những người càng xấu hơn, một khi vẫn như thế, ai hại ai chứ?“Ba, thực ra...” cắm môi, “Con cũng không thích sự thể ra thành như bây giờ đâu, mà lại mà Thiên Mỹ, cô ấy... Ôi... Mặc dù sao thì bà mẹ cũng chẳng đam mê con.”Bên cơ trầm khoác trong giây lát: “Vậy con hy vọng thế nào?”“Lúc đi nhỏ đã nói rồi, con mong muốn trả lại sự công bằng.”“... Được.”Ánh đôi mắt Đàm Hi sâu thẳm, trong tâm địa càng nghi ngại sâu hơn, bao gồm phải cá tính Tần Tấn Huy hơi... Giỏi quá mức rồi không?
Cảm giác lạ đời này lại xuất hiện thêm trở lại.Bỗng dưng, khóe môi nhếch lên, “Ba, cha thấy tình cảm của nhỏ và Thiên Lâm không tốt, lại cũng chẳng thể nào sống đoàn kết được với chị em và Thiên Mỹ, chi bằng... Nhân cơ hội còn nhanh chóng thì thôi đi?”“Không được! ba không đồng ý!” Đầu bên kia đột nhiên trở nên kích động.Đàm Hi híp mắt: “Dạ? nguyên nhân ạ? bố có lý do gì đặc trưng không ạ?” “Bởi vì...” Giọng nói bỗng khựng lại, “Tóm lại, nhỏ là con dâu mà Tần gia vẫn thừa nhận, ko ai rất có thể thay rứa được địa chỉ của con, đừng gồm nói mấy lời ko vui vẻ kia nữa. Huống chi, chuyện góp vốn cùng với Đàm Thị vẫn đã bàn bạc, bé thật sự ý muốn gây chuyện vào bây giờ sao?”“...”Thấy cô yên lặng, thái độ dường như hòa vơi hơn, Tần Tấn Huy cũng không nói cùng với giọng điệu răn dạy hùng hổ nữa mà đưa sang khuyên giải: “Vợ chồng trẻ đôi khi cãi nhau cũng là chuyện bình thường, đừng làm cho quá stress để tránh bị thương cảm xúc hai nhà.” một ít trấn an, một nửa đe dọa.“...”“Ba bảo Thiên Lâm tự mình đi đón con, Thiên Mỹ cũng trở thành chủ rượu cồn xin lỗi. Còn về chị em con, ba sẽ nói chuyện với bà ấy.”Kết thúc cuộc gọi, thú vui lạnh của Đàm Hi vẫn không tắt, tất cả điều trong mắt còn có thêm một mạt trầm tư.Cô còn chưa tự kỷ cho tới mức cho rằng Tần Tấn Huy ưng ý mình cầm cố nào, bên trên đời này không bao giờ có chuyện thoải mái và tự nhiên nhẫn nhịn, trừ phi, tất yêu không nhịn cơ mà thôi!Đàm Hi đột nhiên nghĩ tới một thành ngữ --- ném loài chuột sợ vỡ vạc đồ!Nếu cô là bé chuột đó, vậy “đồ” cơ mà Tần Tấn Huy sợ vỡ vạc là dòng gì?
Trong lúc để ý đến đang phiêu xa thì đùng một phát lại gồm tiếng smartphone vang lên bên tai.Liếc ánh mắt thoáng qua, lại là một kẻ bọn họ Tần nữa.Đây là sau thời điểm thương lượng rồi buộc phải cùng nhau call cho cô đúng không?Ấn với nút trò chuyện màu xanh, Đàm Hi cũng không vội vàng vã nói gì ngay.Bên kia, Tần Thiên Lâm ngồi trên xe, vừa mới phát động động cơ, xe nhanh lẹ nhập vào dòng đường chính.Vừa bắt đầu chốt xong một vừa lòng đồng gần cha ngàn vạn, chổ chính giữa tình của gã đàn ông hết sức tốt, trong xe nhảy một khúc dân ca Nga, điệu nhạc vui vẻ tương xứng với cảm xúc vui nô nức của hắn cơ hội này.“Bà xã, ngủ rồi à?”Hắn vừa nói một câu, Đàm Hi suýt chút nữa quăng luôn luôn cái điện thoại.Tay run.“Có bệnh!”Tần Thiên Lâm cũng không tức giận, ngược lại còn cảm thấy chiếc miệng bé dại mắng tín đồ nghe thật vui tai, “Đúng, gồm bệnh, dịch tương tư.”Tam quan của Đàm Hi lại được đổi mới, đây vẫn luôn là Tần biến đổi thái nhưng cô từng biết sao?“Anh... Bị ma ám đấy à?”Bên tê khẽ vang công bố cười trầm thấp, Đàm Hi nghe cơ mà tê cả da đầu.“Bà xã, em thân thương anh đấy à?”“Không, tôi chỉ cảm thấy anh rất cần được tới khoa thần kinh khám xem sao.”Tần Thiên Lâm: “...” “Nếu không tồn tại việc gì nữa thì tôi húi máy đây.”“Sao em cứ luôn lạnh lùng với anh thế?”“A, thân hai người họ vĩnh viễn không thể vồ cập được đâu.”“... Giờ chiều ngày kia, anh tới Vệ gia đón em, em tự giải quyết cho tốt.”Đầu ngón tay Đàm Hi white bệch: “Không đề xuất anh đón, tôi sẽ tự mình về nhà.”“Lúc này đã nói rồi, thời gian năm ngày, anh, tự, mình, tới, đón!”“... Được. Nếu như anh đã thích thì chờ tôi ở trung tâm vui chơi quảng trường trung tâm đi.”“Em gồm ý gì hả?” Tần Thiên Lâm nhíu mày.“À, một gia đình ấm áp như thế không nên để chuyện của hai họ phá hỏng, tích âm đức tí đi!” Nói xong, không chờ hắn nói gì, ngắt cuộc gọi luôn.“Shit!” Nghe thấy giờ “tút tút” lạnh lẽo băng, tâm tình tốt đẹp lập tức không còn lại gì hết.Cô ấy ghét hắn...Nhận ra điều này, Tần Thiên Lâm đích thực phát điên, sao cô ấy dám chứ? Sao cô ấy hoàn toàn có thể ghét hắn chứ?
Bóng đêm mỗi lúc càng sâu, đèn khuya rã rời, trong tâm người bầy ông lại xuất hiện thêm sự u buổi tối còn sâu và nặng nề hơn hết màn đêm.Một người, sao bao gồm thể... Biến hóa một cách bất thường như vậy!Giẫm chân ga, loại xe thể thao sang chảnh tăng tốc lướt đi như bay, với theo vận tốc như mong muốn được vạc tiết, mong xuyên thủng màn đêm...Biệt thự phân phối Sơn, nhà họ Tần.Lục Thảo mang đồ ăn khuya cho tới thư phòng, Tần Tấn Huy chỉ vào dòng ghế đối diện, “Bà ngồi xuống đây.”“Sao thế? tráng lệ như vậy...” Lục Thảo cười, khuôn mặt hồng hào để lòi ra khí sắc cực kỳ tốt, chú ý không nhận thấy tuổi tác thực tế.Tần Tấn Huy im lặng, sắc đẹp mặt cũng căng thẳng.Lục Thảo thấy cảm hứng của ông chồng mình có gì đó không ổn định thì không ngoài rụt tín đồ lại.“Ông buôn bản à, ông... Cũng muốn ăn vằn thắn trước không?”“Không cần. Tôi định bảo Thiên Lâm đi đón vk nó về, chuyện yêu cầu sắp xếp, bà lên chiến lược cho tốt. Còn nữa, nơi Thiên Mỹ, bảo nó đi xin lỗi đi, đừng có những lúc nào cũng làm cạnh tranh Đàm Hi nữa, cho dù sao đó cũng là chị dâu nhì của nó.”Sắc mặt Lục Thảo hơi trầm xuống cơ mà vẫn không làm mất đi đi dáng vóc vốn có.Bà ta biết, Đàm Hi trở về chỉ cần chuyện sớm muộn, tuy thế bà ta vẫn có một chút thiếu hiểu biết nổi.“Ông xã, vì sao ông cứ đề xuất chịu đựng con bé ấy như thế?” Còn bắt đàn bà mình phải ăn nói khép nép nữa?
Tần Tấn Huy xua tay, “Tôi có đo lường của tôi.”Lục Thảo lộp độp trong lòng, trái nhiên là bà ta đoán ko sai, Tần Tấn Huy có mục đích của mình!Làm vợ chồng hơn đôi mươi năm, mau chóng chiều mặt nhau, không có bất kì ai hiểu biết Tần Tấn Huy rộng bà ta.Khó trách khi bà ta ra sức bội phản đối cuộc hôn nhân này thì Tần Tấn Huy lại chấp nhận nó vô cùng dễ dàng, lúc đó, bà ta còn trách ông ta không ân cần tới bé trai, giờ nghĩ lại, hẳn là ông ta tất cả ý gì khác nữa.Lục Thảo nghĩ nghĩ, thử nói: “Đàm Hi... Còn có chỗ đặc biệt cần dùng tới sao?”Người lũ ông nghe vậy thì đùng một cái mỉm cười, vẫy tay cùng với bà ta, trong mắt tràn ngập sự vừa lòng.Lục Thảo tiếp cận bên bạn ông ta, Tần Tấn Huy thuận chũm kéo lại, Lục Thảo ngay tức thì ngồi lên đùi ông ta. Người bầy ông choạc tay ôm vòng qua eo bà ta, tuy không hề mảnh mai như thời điểm còn trẻ tuy vậy cũng nhất thời được.Lục Thảo chớp nhoáng đỏ bừng mặt: “Làm đồ vật gi thể hả? Vợ ck một bó tuổi rồi còn chơi trò đời này à?”Có điều, ánh nhìn câu hồn tê lại tố cáo xem xét ngược lại của bà ta, chỉ có những lúc như vậy này, Lục Thảo bắt đầu cảm thấy bản thân vẫn không già, vẫn luôn là người nhưng mà năm kia người bầy ông này thích thú không rời.“Bà làng à, bên trên đời này, chỉ tất cả em là hiểu anh nhất.” Tần Tấn Huy cười cợt than.“Vậy là, Đàm Hi thật sự bao gồm chỗ để sử dụng sao?”Người bọn ông cười cợt thần bí: “Em tất cả còn nhớ...”Sau một dịp lâu, Lục Thảo bưng chén không từ trong thư phòng đi ra, vừa lúc chạm mặt được đàn bà mình.Tần Thiên Mỹ kính chào một giờ đồng hồ “mẹ”, đang định trở về phòng thì đùng một phát bị hotline lại.“Lại đây, người mẹ có việc mong muốn nói với con.” tiếp nối đưa cái chén bát không cho tất cả những người hầu.Tần Thiên Mỹ tỏ vẻ nghi hoặc, ko hỏi gì cơ mà chỉ đi theo bà mẹ mình vào phòng....“Con không đồng ý! lý do bắt con bắt buộc đi xin lỗi nó chứ? Nó là loại thá gì? Nó xứng sao?!”“Đó là chị dâu nhì của con!”“A, mẹ, trước kia bà bầu có nói như vậy đâu, bà mẹ còn thù hận Đàm Hi hơn cả con cơ mà, nguyên nhân ba bắt đầu nói một câu mà người mẹ đã đổi khác lập trường rồi, nén giận sống qua ngày hình dáng đó, mẹ không thấy tức giận à?”“Đây chưa phải là luận bàn mà là báo thẳng cho nhỏ biết thế!”“Miệng mọc ở trên người con, bé không nói thì chẳng ai ép bé được.”“Được, con cứ bướng bỉnh đi, từ thời điểm tháng tới, bớt một nửa chi phí tiêu vặt, mon sau nữa sút tiếp một nửa, cứ cố mà tính.”“Mẹ! bà mẹ làm thế chưa hẳn ép con đi tìm chết sao?” không tồn tại tiền thì làm sao cô ta sinh sống nổi chứ?Ánh đôi mắt Lục Thảo lập tức trở đề nghị sắc bén: “Có khả năng thì con chết cho bà mẹ xem đi! mẹ ước gì trước đó chưa từng sinh ra đứa con gái ngu xuẩn như con!”Tần Thiên Mỹ rụt cổ lại, ủ rũ.Cô ta còn chẳng dám thay vào dao gọt trái cây, lấy đâu ra dũng khí tự sát chứ? chỉ với dọa to gan lớn mật miệng cố gắng thôi.Trước kia, chiêu này sử dụng lần nào linh nghiệm lần ấy, ko ngờ...“Mẹ, nguyên nhân đột nhiên mẹ lại thay đổi chủ ý thế?”Ánh mắt Lục Thảo hơi lóe lên, giả dụ Tần Tính Huy nói là thật thì Tần gia đang leo lên được một bậc thang mới, những gia đình giàu có lâu đời cũng không dám kiêu ngạo trước mặt họ nữa...Thậm chí, bà ta bắt đầu ảo tưởng đám thiếu nữ tự xưng là phu nhân tê cúi đầu nghe lời, a dua, nịnh nọt trước khía cạnh bà ta... “Có phải bố con lại nói gì không?” tiếng hét chói tai vấn đáp của phụ nữ làm bà ta chớp nhoáng hoàn hồn, nhan sắc mặt Lục Thảo sầm xuống, bài toán cấp bách bây chừ là phải khiến cho Đàm Hi trở về!“Đây là ý của bà bầu và bố con, tuân theo là được, đừng bao gồm hỏi lý do.”Tần Thiên Mỹ lộ ra vẻ mặt nhức đớn, trong mắt toàn là thất vọng, “Mẹ quan yếu có chủ ý một chút sao? thiết yếu yêu ghét ví dụ một chút sao? bé thấy bà mẹ chỉ biết dựa vào bầy ông, tía bảo mẹ đi hướng phía đông thì chẳng bao giờ mẹ dám đi phía tây, lỡ như một ngày nào kia bảo mẹ đi tìm kiếm chết, liệu gồm phải mẹ...”Chát---Lục Thảo tức giận mang lại run rẩy cả người, “Sao tao có thể sinh ra loại phụ nữ ngu xuẩn như mày rứa này chứ?”Tần Thiên Mỹ ôm nửa khuôn mặt, bắt buộc tin nổi: “Mẹ... Mẹ... Tấn công con...”“Đúng, tao đánh chết đứa con gái bất hiếu là mày!”“Mẹ thật thừa đáng!” Tần Thiên Mỹ hét lên tức giận, sự giận dữ tích tụ trong tâm trào ra, “Tại sao lại bắt con xin lỗi chứ hả? chủ kiến vu oan là mẹ nghĩ ra, hành động cũng là mẹ làm, chuyện nhỏ làm cũng là theo planer của người mẹ mà thôi, giờ xảy ra chuyện mẹ lại bắt nhỏ gánh vác, người mẹ đổ hết lên đầu con, còn mong con ăn uống nói khép nép đi xin lỗi con đĩ kia? Ha, chị em coi nhỏ là khỉ để trêu nghịch đúng không?”Lục Thảo như bị sét đánh, mọi lời phụ nữ nói như chui vào lòng bà ta, thì ra vào mắt bé gái, bà ta lại là người tàn ác như cố sao?
Trái tim mau lẹ như bị dao cứa.Chỉ cảm thấy người con mà mình yêu thương, che chở từng nào năm như thế, giờ đầy đủ há mồm ra cười cợt nhạo bà ta ko kiêng nể gì.“Mày cút! Cút---”Trong lòng Tần Thiên Mỹ vui sướng, hất cằm, hừ một tiếng: “Người đề xuất xin lỗi là mẹ, không hẳn con! Nếu sẽ thích Đàm Hi như thế, vậy thì người mẹ hãy cha quỳ chín lạy với nhỏ dâu Hai của bản thân mình đi, giống hệt như lạy bồ Tát ấy nhưng mời nó về cúng!”Nói xong, cách ra và đóng sầm cửa ngõ lại.Lục Thảo đứng yên tại chỗ, body toàn thân run rẩy: “Nghịch nữ...”Tần Thiên Mỹ hơi ảm đạm, sự phát tiết vui nô nức này cứ như thuốc phiện khiến cho người ta nghiện không rời, cuối cùng cô ta cũng rất được thỏa mãn rồi!Ở trong đôi mắt cô ta, Lục Thảo là nhiều loại hoa thân leo chỉ biết dính vào cây lớn, người phụ nữ như chũm chẳng khác nào bình hoa, ngoại trừ lấy lòng đàn ông ra thì chẳng có tác dụng gì.Vừa rồi ở cửa thư phòng, hơ thở lẳng lơ toát ra từ bỏ trên fan bà ấy làm cho cô ta quan sát đã thấy kinh tởm rồi!Cổ áo không chỉnh, cánh môi sưng lên, nhị má còn đỏ bừng.Bao nhiêu tuổi rồi ngoại giả đi quyến rũ đàn ông chũm chứ?“Già không nên nết...”Đêm lạnh lẽo như nước, gió vơi lùa vào cửa ngõ sổ khiến màn gió phất phơ, cũng cuốn lên phần đa trang giấy đang lộ diện dưới đèn.Bàn tay trắng áp xuống, trang giấy ố vàng, số đông dòng chữ ngay lập tức ngắn dễ thương dịu dàng, thư thả như fan viết chữ, bình thản, không giành giật.Trong tầm với là một cái khóa đồng đang mở và một chiếc hộp mộc khắc hoa sẽ mở nắp.Dưới ánh đèn, khuôn khía cạnh trắng nõn của thanh nữ được bao che bởi một tầng bi thương thân thiết, an tĩnh như thế, bi ai như thế...Quyển nhật ký ngập cả tâm sự của thiếu nữ giống như hoa cúc non dưới tia nắng mặt trời, cho dù ánh sáng mặt trời chói chang nhưng vẫn uyển gửi bung cánh, chỉ vì chờ đợi người tê đi qua, để rồi ưu nhã giạng cành, mong chờ hắn dừng lại ngắm quan sát mình một cái.Đáng tiếc, trong mắt người kia, từ đầu tới cuối đều không hẳn cô ấy...“Cô gái ngớ ngẩn này, xứng đáng giá vắt sao?”Đàm Hi thở dài.Có lẽ đó là kết cục đã định của nguyên chủ: hương tiêu ngọc vẫn, chỉ từ lại sự than thở...

Thông tin truyện: Truyện: con gái Dâu cực Phẩm (full) - Tác giả: Du Nhân

Nội dungtruyện cô gái Dâu rất Phẩm của tác giả Du Nhânlà câu chuyện tình giữa cô bạn nữ nóng rộp thích nghịch và anh chàng băng lãnh hổng gồm zui. Xuất thân là quân nhân cùng với hàm thiếu thốn tướng, lúc này anh còn kiêm cả thân phân khác đó đó là một tổng tài cứng rắn thờ ơ trong mến trường. Hắc bạch hai đạo đều kiêng kỵ anh, quan trọng đặt mang đến anh một cái tên rất là "rét": "Sát thần mặt lạnh". Chắc nịch băng lãnh như vậy thế và lại bị cô vui chơi quấn lấy. Địa điểm gặp gỡ mặt đầu tiên của hai người: Toilet phái nam ở bệnh dịch viện. "Ồ... Anh bạn, đừng che lấp cứ thoải mái, tôi chỉ đi ngang thôi." sau đó liền chuồn. Chạm mặt lại lần đồ vật hai, địa điểm: phòng bệnh. “Dù sao đó cũng là nơi công cộng nha?” Cô chống từ chiếm lý, anh lãnh đạm lạnh nhạt, sau cùng lập tức vác lên vai, đóng gói khiêng đi. Cô lời ngon giờ đồng hồ ngọt, từng bước một áp sát; anh hững hờ như núi băng, lù bù bất động. Rốt cuộc, một ngày anh cũng chẳng thể nhịn được nữa... “Đàm Hi, tôi sẽ cảnh cáo em là không cần đùa với lửa chưa?” “Ừ, anh chính là lửa, số phận đã an bài bác để em nghịch rồi.” “Đừng ân hận hận!” Ngày hôm sau, cô thanh nữ nào đó bộ hạ mềm nhũn khóc không ra nước mắt: Sao bảo là núi băng hệ cấm dục cơ mà?




Xem thêm: Chiên Bánh Chưng Bằng Nồi Chiên Không Dầu Giòn Thơm, Bánh Tét Bằng Nồi Chiên Không Dầu Cực Ngon

*

Thông tin: Truyện: nàng Dâu cực Phẩm (full) - Tác giả: Du Nhân

Nội dungtruyện nàng Dâu cực Phẩm của người sáng tác Du Nhânlà câu chuyện tình thân cô nữ nóng bỏng thích nghịch và chàng trai băng lãnh hổng có zui. Xuất thân là quân nhân cùng với hàm thiếu tướng, hiện tại anh còn kiêm cả thân phân không giống đó chính là một tổng tài cứng rắn lãnh đạm trong yêu quý trường. Hắc bạch hai đạo hầu hết kiêng kỵ anh, quan trọng đặc biệt đặt mang đến anh một cái tên cực kỳ "rét": "Sát thần mặt lạnh". Cứng nhắc băng lãnh như vậy thế mà lại bị cô đùa giỡn quấn lấy. Địa điểm gặp gỡ mặt lần thứ nhất của nhị người: Toilet nam ở dịch viện. "Ồ... Anh bạn, đừng đậy lấp cứ thoải mái, tôi chỉ đi ngang thôi." kế tiếp liền chuồn. Gặp lại lần máy hai, địa điểm: chống bệnh. “Dù sao này cũng là nơi chỗ đông người nha?” Cô cưỡng từ chiếm lý, anh thờ ơ lạnh nhạt, sau cùng lập tức vác lên vai, đóng gói khiêng đi. Cô lời ngon giờ đồng hồ ngọt, từng bước áp sát; anh hững hờ như núi băng, lù bù bất động. Rốt cuộc, một ngày anh cũng quan yếu nhịn được nữa... “Đàm Hi, tôi sẽ cảnh cáo em là không đề xuất đùa cùng với lửa chưa?” “Ừ, anh chính là lửa, số phận đang an bài bác để em nghịch rồi.” “Đừng ăn năn hận!” Ngày hôm sau, cô phái nữ nào đó bộ hạ mềm nhũn khóc ko ra nước mắt: Sao bảo là núi băng hệ cấm dục cơ mà?