PNO - “Yêu nhau chưa phải nhìn nhau cơ mà cùng chú ý về một hướng”. Tình thương là cả một nhân loại để cả hai cùng sáng tạo nên hạnh phúc tương lai của mình.

Bạn đang xem: Lạnh lùng trong tình yêu


Chị Hạnh Dung thân mến,

Chúng em yêu nhau chưa đầy hai năm. Hồi tháng Một năm ngoái, anh ấy xuất xứ sang Úc du học. Tính mang lại giờ đang hơn một năm chúng em xa nhau rồi. Thời gian ảnh mới đi, chúng em thường xuyên xuyên clip call trò chuyện.

Nhưng khoảng tầm vài mon sau, những cuộc điện thoại thông minh thưa dần. Không đều thế, chuyện cãi cự dẫn đến giận hờn xẩy ra liên tục. đa phần do tính em tị tuông, ước ao “kiểm soát” anh ấy nhiều hơn. Lúc còn ở Việt Nam, ảnh đã từng qua lại với một số thiếu nữ lớn tuổi hơn.


*
Ảnh minh họa

Vì yêu thương xa, nên những chuyện bi thương vui em những muốn share với bạn yêu để có được cái cảm xúc anh đang lân cận lắng nghe, an ủi, động viên. Nhưng các lần như thế, em chỉ nhận loại thở lâu năm của anh, bảo mệt lắm rồi, chuyện thì nhỏ dại xíu có gì đặc biệt đâu.

Một điều nữa đang làm cho em rất là khổ sở là khi hỏi anh gồm còn yêu thương em không, còn đề xuất em không thì hình ảnh luôn “say yes”. Mặc dù thế khi không thể chịu nổi cái thái độ “cà lơ phất phơ” của ảnh, em ý kiến đề nghị chia tay, thì ảnh lại dường như im lặng nhằm tùy em!

Đó cũng là vấn đề hết sức lạ khiến cho em đau lòng ghê gớm. Bởi trước đây mỗi lần em giận, em đòi chấm dứt, thì anh cuống cuồng xin lỗi, níu giữ. Em cho là anh ấy rất có thể đã có tín đồ khác?

Việc xa bí quyết nhau sẽ còn kéo dãn đến tía bốn năm trời nữa, mà lại cứ liên tiếp thế này thì làm sao em đầy đủ sức đợi đợi? Nhưng cảm hứng vẫn còn nên nhau khiến cho em thiết yếu nào xóa bỏ được anh trong lòng trí… Em buộc phải một lời khuyên chị Hạnh Dung ơi.

Lê Thuận Hải (Q.7, TPHCM)

Thuận Hải thân mến,

Khi tín đồ ta “xa mặt”, có vô vàn yếu đuối tố để “cách lòng” em ạ. Đó là phần nhiều lúc cả hai đều phải sở hữu những chuyện riêng mệt mỏi mỏi, buồn chán muốn gục ngã, thì lại chẳng gồm ai bên cạnh.

Chấp dấn tình xa là đồng ý những thiệt thòi với rủi ro. Thua thiệt vì họ phải gật đầu sự chờ lâu vô điều kiện, tranh đấu với cô đơn và nỗi nhớ quay quắt. Rủi ro là vì việc yêu vào xa cách chưa lúc nào là lựa chọn lựa bình yên cho những người muốn gắng tay nhau đi hết cuộc đời, nếu không tồn tại nghị lực.

Điều căn bản giúp em và chúng ta trai sinh sống Úc rất có thể làm được điều “kỳ diệu” sau hầu như tháng ngày mong chờ nhau, đó chính là phải có lòng tin tuyệt đối giành riêng cho nhau. Khi ý thức không đầy đủ lớn, cả hai sẽ không thể gật đầu đồng ý được phần đông thiệt thòi, khủng hoảng đã đề cập.

Sự không tin khiến tình yêu của các em dần dần rạn nứt. Bắt đầu xa nhau hơn 1 năm và quãng con đường còn lại kha khá dài, nhưng chúng em đã có tương đối nhiều những trục trặc. Những bất ổn này nếu không được giải tỏa, tình yêu thiệt sự khó khăn bền chặt.

Niềm tin khu vực em và bạn trai bị sứt mẻ không ít bởi quá khứ. Em biết anh ấy từng gồm những mối quan hệ với thanh nữ lớn tuổi, ngược lại anh ta dằn lặt vặt em vì chưng những chuyện yêu đương tưng bừng trước đây.

Ngay từ đầu đến cùng với nhau, cả nhị tuy đã xác minh yêu nhau ở thời điểm hiện tại, “gác đi vượt khứ, hướng đến tương lai”. Dẫu vậy sự xa cách sẽ làm cho bùng dậy những nghi ngờ cũ, vị đâu đó cả nhị vẫn phân biệt sự kém tâm thành trong tình yêu. Về điểm này, em với anh ấy buộc phải nói chuyện cụ thể với nhau.

Việc sống, tiếp thu kiến thức tại một môi trường lạ lẫm với bất kỳ ai phần đa cũng là yêu cầu vừa thú vị, vừa vất vả. Môi trường khác nhau về văn hóa, ngôn ngữ và phong thái làm việc yên cầu thời gian để chúng ta thích nghi.

Việc bạn con trai chạm chán điều phiền muộn, gần như va vấp trong cuộc sống thường ngày xa nhà, và áp lực đè nén học tập rất yêu cầu sự quan tiền tâm, share từ tín đồ mình tin cậy, yêu thương. Tạm thời hãy tin tưởng rằng trong trường hợp này, em là tín đồ anh ấy đề xuất như thế. Bởi thiết yếu anh ta cũng chứng thực vẫn cần em cạnh bên kia mà!

Tuy nhiên, em phải tôn trọng xúc cảm của fan yêu, bằng cách hãy ngóng lúc nào đó anh ấy mong muốn nói ra, giãi tỏ hết những vấn đề của mình. Lúc đó, hãy làm tất cả những gì rất có thể để anh thấy tình nhân của anh rất thấu hiểu, biết lắng nghe, và luôn luôn an ủi, động viên mình mặc dù không mặt cạnh.

Ngược lại, việc thân yêu chưa đúng lúc, đúng nhu cầu có khi đã làm người kia cực nhọc chịu. Khi anh ấy biểu lộ sự mệt mỏi mỏi, có nhu cầu các giấc ngủ sớm, cũng là điều em đề xuất tôn trọng, vì sức mạnh của nhau.

Đối với các bạn trai em, sự căng thẳng mệt mỏi còn đến cùng cơ hội với môi trường thiên nhiên du học khắt khe và chuyện yêu đương đầy hoài nghi từ cả hai. Điều này khiến cho anh ta không còn đủ sức nhằm “deal” cùng với em chuyện chia tay hay không!

Một điều quan trọng đặc biệt nữa, sự cô đơn, mệt mỏi khi xa nhau không phải chỉ gồm một cách giải quyết bằng nhắn tin, gọi smartphone suốt em ạ. Hãy với mọi người trong nhà xây dựng những phương châm chung cho tía bốn năm chuẩn bị tới, hoặc những quá trình cần dứt trong thời gian ngắn hạn vài tháng…

Ngoài yêu thương đương, học tập hành, hai người yêu xa nên hướng đến những vận động cộng đồng cùng mọi người trong nhà thông qua mạng xã hội để có thời cơ gắn kết. Qua đó, chắc chắn rằng hai em đang hiểu thêm về nhau hơn.

Tình yêu trong trường hòa hợp em cực kỳ cần vận dụng câu nói của nhà văn Pháp Saint-Exupéry: “Yêu nhau không phải nhìn nhau, cơ mà là cùng chú ý về một hướng”.

Dừng lại xuất xắc tiếp tục nhờ vào vào niềm tin của cả nhì em dành cho nhau, chứ không phải phụ thuộc vào lời nhắn Facebook giỏi Zalo. Tình thân là một trái đất để cả hai thuộc sáng làm cho hạnh phúc sau này của mình.

Chúc em cùng anh ấy sớm tìm phát hiện những quá trình chung giỏi đẹp để cùng nhau vun xới, rút ngắn không khí địa lý với cả thời hạn yêu nhau xa xôi gắng này.

Hạnh Dung

designglobal.edu.vn -Trái tim tôi bị tiêu diệt lặng trong số những ngày về sát anh. Thời điểm đấy tôi mới bất chợt nhận ra, khoảng cách địa lý không phải là lý do chúng tôi chia tay mà lại đó là khoảng cách giữa hai trái tim của tớ và anh. Nó đang quá xa rồi.

***

Tình yêu nhiều lúc là phần đa mù quáng đến nặng nề tả. Lòng từ bỏ nhủ buông vứt mọi thứ tuy nhiên vẫn giữ mong muốn sẽ quay về bên nhau. Biết cực khổ vẫn mong mỏi một lần chũm trọn thứ tình cảm chưa lúc nào trọn. Có ai đã từng trong tình cảnh này chưa? chắc hẳn rằng tôi đã tìm kiếm sự đồng cảm ở đâu đó để thấy mình còn chút lý trí trong tình yêu, nhưng chủ yếu tôi cũng chẳng thể nào gọi nỗi nguyên nhân mình lại đâm đầu cùng với thứ cảm tình dù biết không có hiệu quả tốt đẹp.

Tình yêu dù là đẹp mang đến mấy dẫu vậy khi 1 trong những hai nói lời chia ly thì đã là một tình yêu đổ vỡ. Thứ sót lại chỉ là phần lớn mảnh chai vỡ lẽ vụn đang hiện hữu trên sàn nhà, hầu hết mảnh vỡ vẫn cứa vào kẻ nỗ lực nhặt nó lên cho dù ghép lại hay vứt đi. Và tôi đang rứa để nỗ lực ghép rất nhiều mảnh ghép ấy.

Sau bố tháng chia tay tôi quay trở lại với suy xét sẽ xin lỗi anh cùng tìm mọi cách để quay lại với anh. Ngày trở về với tôi như một nỗi ám hình ảnh kinh hoàng nhưng sau này có khi nói lại thì trái tim tôi lại thêm phần vụn vỡ. Cú trượt đèo trên bé đường sạt lở ngày mưa chợt khiến tôi nhận ra bản thân mình đã đi sai đường. Tại sao mình chọn con đường trở về này là vì gì? bởi vì ai? Liệu họ có ước muốn mình trở về xuất xắc không? Dù đáp án trong tôi vẫn có. Nó mơ hồ đến cạnh tranh tả. Mơ hồ nước như bí quyết anh cúng ơ lãnh đạm với tôi vậy.

*

Những lần về nhà với anh, anh tỏ ra hết sức hào hứng, anh hỏi tôi khi nào về, về mấy ngày mà lúc nào đi. Cảm xúc ấy như anh mong níu chân tôi lại vị trí ấy chả ý muốn tôi xa lánh anh. Vậy mà giờ đây, lúc tôi nói tôi về cùng với anh thì chỉ thừa nhận lại một chữ “ừ” lãnh đạm đến nỗi như vô tình đâm trúng buộc phải mũi dao nhọn từ dịp nào không hay biết.

Trái tim tôi như bị các mảnh vỡ của mình cứa ngang, đau buồn đến xé lòng. Tối hôm kia tôi khôn cùng sợ hãi, sau cú bửa là liên tục những lần ngã phía sau. Đoạn đèo từ Đà Nẵng vào Măng Đen đồi dốc hiểm trở, bao gồm những tuyến đường sương mù leo dốc cứ dính lấy chân tôi. Cặp kính bao phủ đầy sương, hai tay tôi run rẩy, tưởng như muốn lao xuống vực sâu thời gian nào không biết. Cú vấp ngã ấy đã khiến cho tôi mất hết chổ chính giữa trí không còn tỉnh hãng apple để tập trung lái xe pháo nữa. Đường mọi khi càng mờ, bàn tay lấm lem bùn khu đất lau nhẹ qua cặp kính sương mù khiến cho tôi càng không kiểm soát được phần đường mình đã đi.

Tôi hại lắm, nước đôi mắt cứ tuôn mãi ko thôi, sợ lắm, sợ xúc cảm cô đơn, xúc cảm một mình phải tiếp tục đi trên con phố tăm tối, chỉ ước ao hét lên thật to lớn “Làm ơn ai đó hoàn toàn có thể đến bên tôi giúp tôi thừa qua bóng tối này”. Tôi hại lắm, chỉ muốn ai đó vỗ về, bít chở. Nhưng mà chỉ bao gồm mình tôi, và tôi phải mạnh bạo để vượt qua nó.

Đến được nhà nghỉ, người tôi hơi mềm nhũn ra rồi, không hề chút công sức của con người nữa, dừng chân tại đây thôi. Thủ túc đầy bùn đất, dấu thương thời điểm nãy đau nhói khắp đường đi mà giờ không thể chút cảm giác gì nữa.

*

Tôi chỉ mong mỏi gọi mang lại anh, nói với anh tôi ko ổn, tôi khôn xiết đau, rất yêu cầu anh an ủi, nhưng lại dìm lấy sự lạnh lùng vô trung khu từ anh. Cũng hoàn toàn có thể là do tôi thừa để trung ương thôi. Nhưng mà mà tôi bi thảm lắm, tôi quyết định về vày anh và loại tôi cảm nhận là gì chứ. Sự vô trung tâm ấy có tác dụng tôi bị tiêu diệt lặng, chết trong tâm và cả vệt thương âu sầu kia nữa. Đêm ấy cứ khép lại với đầy đủ nỗi nhức vô bờ mãi in sâu trong lòng trí tôi. Nếu bao gồm thể, tôi chỉ xin một lượt được bị tiêu diệt đi nhằm không cảm nhận thêm những đau yêu mến này.

Giáng sinh vào năm ấy, do anh bảo rằng mùa giáng sinh Hà Lan đẹp nhất lắm buộc phải tôi đang chạy về trong ngày để kip chạm chán anh, nhưng mà đây đã là mùa giáng sinh new rồi, không tồn tại anh, cũng không tồn tại cảnh đẹp mắt của lễ giáng sinh nữa.

Xem thêm: Khám phá bướm phụ nữ - khám phá bí mật bộ máy sinh sản của phụ nữ

Người chối từ gặp tôi, cũng buông phần lớn lời hững hờ chả thiết tha. Vệt thương bên cạnh da tê sao sánh được cùng với lòng của mình lúc này. Tôi biết làm cái gi đây? Làm như thế nào? Đối mặt với đa số thứ ra sao?

Trái tim tôi bị tiêu diệt lặng trong số những ngày về sát anh. Cơ hội đấy tôi mới bất chợt nhận ra, khoảng cách địa lý không phải là lý do cửa hàng chúng tôi chia tay cơ mà đó là khoảng cách giữa nhị trái tim của tôi và anh. Nó đang quá xa rồi.